网站首页 > 文言文 > 《放鹤亭记》原文及翻译译文

《放鹤亭记》原文及翻译译文

《放鹤亭记》原文及翻译
苏轼
放鹤亭记
苏轼
    熙宁十年秋,彭城大水,云龙山人张君之草堂,水及其半扉。明年春,水落,迁于故居之东,东山之麓,升高而望,得异境焉,作亭于其上。彭城之山,冈岭四合,隐然如大环;独缺其西一面,而山人之亭,适当其缺。春夏之交,草木际天;秋冬雪月,千里一色。风雨晦明之间,俯仰百变。
    山人有二鹤,甚驯而善飞。旦则望西山之缺而放焉,纵其所如,或立于陂田,或翔于云表;暮则傃①东山而归,故名之曰“放鹤亭”。
    郡守苏轼,时从宾佐僚吏,往见山人,饮酒于斯亭而乐之。挹山人而告之曰:“子知隐居之乐乎?虽南面之君,未可与易也。《易》曰:‘鸣鹤在阴,其子和之。’《诗》曰:‘鹤鸣于九皋,声闻于天。’盖其为物,清远闲放,超然于尘埃之外,故《易》、《诗》人以比贤人君子。隐德之士,狎而玩之,宜若有益而无损者,然卫懿公好鹤则亡其国。周公作《酒诰》,卫武公作《抑戒》,以为荒惑败乱,无若酒者;而刘伶、阮籍之徒,以此全其真而名后世。嗟夫!南面之君,虽清远闲放如鹤者,犹不得好,好之则亡其国;而山林遁世之士,虽荒惑败乱如酒者,犹不能为害,而况于鹤乎?由此观之,其为乐未可以同日而语也。”山人欣然而笑曰:“有是哉!”乃作放鹤、招鹤之歌曰:
    鹤飞去兮西山之缺,高翔而下览兮择所适。翻然敛翼,宛将集兮,忽何所见,矫然而复击。独终日于涧谷之间兮,啄苍苔而履白石。
    鹤归来兮,东山之阴。其下有人兮,黄冠草屦,葛衣而鼓琴。躬耕而食兮,其余以汝饱。归来归来兮,西山不可以久留。
    元丰元年十一月初八日记。
  [注]①傃(sù):朝、向。



译文
    熙宁十年秋,彭城暴发洪水,云龙山人张君的草屋,洪水漫上他家大门的一半。第二年春天,洪水退去,山人搬家到原来住屋的东面,在东山的山脚下。山人登高眺望,找到了一块奇异的地方,就在它的上面造了一座亭子。彭城地方的山,冈岭四面围拢,隐约地象个大环,只缺它的正西一面,山人的亭子刚巧对准那个缺口。春夏两季交替的时候,草木茂盛,似乎接近天空;秋月冬雪,使广阔的大地一片洁白;在刮风、下雨、阴暗、晴朗的天气中间,景色瞬息万变。山人有两只鹤,很驯服,而且很会飞。早晨,山人就望着西山的缺口把它们放出去,听任它们飞到什么地方。它们有时站在池塘边、田野里,有时飞翔到云层的上面,傍晚,它们就向着东山回来,所以给亭子起名叫“放鹤亭”。
    郡守苏轼时常带着暮友和下属去看望山人,在这座亭子上喝酒,感到很快乐。苏轼斟了杯酒给山人喝,并且告诉他说:“您知道隐居的快乐吗?即使是朝南坐的君主,也不能跟他交换。《易经》上说:‘鹤在山上的北面叫,它的孩子――雏鹤在应和它。’《诗经》上说:‘鹤在低洼的地方叫,声音一直传到天上。’这是因为作为鸟类来说,鹤的品格清高、深沉、安静、处在,超出在尘世的外面,所以《易经》和《诗经》的作者把它比作明智的人、有才能的人和身怀高尚品德的人。跟它亲昵,跟它玩耍,好象是有利而无害的。然而,卫懿公爱好鹤,就丧失了自己的国家。周公作《酒诰》,卫武公作《抑戒》,都认为荒废事业,迷惑性情,败坏和搅乱国家的,没有什么象酒那样严重的了;可是刘伶、阮籍这班人却因此保全了自身,而且名声传到后代。唉!朝南坐的君主,即使是清高、深沉、安静、悠闲象鹤那样的,还不能爱好;如果爱好它,就会丧失自己的国家。然而,在山林间逃避世俗的人,即使是荒废事业,迷惑性情,败坏和搅乱国家象酒那样的东西,爱好它尚且不能成为祸害,何况爱好鹤呢?从这看来,国君和隐士的快乐是不可以放在一起讲的。”
    山人听了我的话,高兴地微笑着说:“有这样的道理吗?”于是,我作放鹤和招鹤的歌,说“鹤飞去呀,望着西山的缺口。在高空飞翔,向下面观察,选择它们认为应该去的地方。很快地回过身体,收起翅膀,似乎打算飞下来休息;忽然看到什么东西,又昂首飞向天空,准备再作奋然一击。怎么能整天徘徊在溪涧。山谷之间,嘴啄青苔,脚踏白石?鹤归来了,在东山的北面。那下边有个人,头戴道帽,足登草鞋,身穿葛衣,正在坐着弹琴。他亲自种田过活,把那剩余的粮食喂你。归来吧!归来吧!西山不能够长久停留。”


《放鹤亭记》    
拼音版对照
《 fang he ting ji》 yuan wen ji fan yi
su shi
fang he ting ji
su shi
     xi ning shi nian qiu, peng cheng da shui, yun long shan ren zhang jun zhi cao tang, shui ji qi ban fei。 ming nian chun, shui luo, qian yu gu ju zhi dong, dong shan zhi lu, sheng gao er wang, de yi jing yan, zuo ting yu qi shang。 peng cheng zhi shan, gang ling si he, yin ran ru da huan; du que qi xi yi mian, er shan ren zhi ting, shi dang qi que。 chun xia zhi jiao, cao mu ji tian; qiu dong xue yue, qian li yi se。 feng yu hui ming zhi jian, fu yang bai bian。
     shan ren you er he, shen xun er shan fei。 dan ze wang xi shan zhi que er fang yan, zong qi suo ru, huo li yu bei tian, huo xiang yu yun biao; mu ze? xuan yu? jiao? liang? shi?? hu an ou ziぁ bo?br>     jun shou su shi, shi cong bin zuo liao li, wang jian shan ren, yin jiu yu si ting er le zhi。 yi shan ren er gao zhi yue:“ zi zhi yin ju zhi le hu? sui nan mian zhi jun, wei ke yu yi ye。《 yi》 yue:‘ ming he zai yin, qi zi he zhi。’《 shi》 yue:‘ he ming yu jiu gao, sheng wen yu tian。’ gai qi wei wu, qing yuan xian fang, chao ran yu chen ai zhi wai, gu《 yi》、《 shi》 ren yi bi xian ren jun zi。 yin de zhi shi, xia er wan zhi, yi ruo you yi er wu sun zhe, ran wei yi gong hao he ze wang qi guo。 zhou gong zuo《 jiu gao》, wei wu gong zuo《 yi jie》, yi wei huang huo bai luan, wu ruo jiu zhe; er liu ling、 ruan ji zhi tu, yi ci quan qi zhen er ming hou shi。 jie fu! nan mian zhi jun, sui qing yuan xian fang ru he zhe, you bu de hao, hao zhi ze wang qi guo; er shan lin dun shi zhi shi, sui huang huo bai luan ru jiu zhe, you bu neng wei hai, er kuang yu he hu? you ci guan zhi, qi wei le wei ke yi tong ri er yu ye。” shan ren xin ran er xiao yue:“ you shi zai!” nai zuo fang he、 zhao he zhi ge yue:
     he fei qu xi xi shan zhi que, gao xiang er xia lan xi ze suo shi。 fan ran lian yi, wan jiang ji xi, hu he suo jian, jiao ran er fu ji。 du zhong ri yu jian gu zhi jian xi, zhuo cang tai er lv bai shi。
     he gui lai xi, dong shan zhi yin。 qi xia you ren xi, huang guan cao ju, ge yi er gu qin。 gong geng er shi xi, qi yu yi ru bao。 gui lai gui lai xi, xi shan bu ke yi jiu liu。
     yuan feng yuan nian shi yi yue chu ba ri ji。
  [ zhu]①? xuan?ù): chao、 xiang。



yi wen
     xi ning shi nian qiu, peng cheng bao fa hong shui, yun long shan ren zhang jun de cao wu, hong shui man shang ta jia da men de yi ban。 di er nian chun tian, hong shui tui qu, shan ren ban jia dao yuan lai zhu wu de dong mian, zai dong shan de shan jiao xia。 shan ren deng gao tiao wang, zhao dao le yi kuai qi yi de di fang, jiu zai ta de shang mian zao le yi zuo ting zi。 peng cheng di fang de shan, gang ling si mian wei long, yin yue di xiang ge da huan, zhi que ta de zheng xi yi mian, shan ren de ting zi gang qiao dui zhun na ge que kou。 chun xia liang ji jiao ti de shi hou, cao mu mao sheng, si hu jie jin tian kong; qiu yue dong xue, shi guang kuo de da di yi pian jie bai; zai gua feng、 xia yu、 yin an、 qing lang de tian qi zhong jian, jing se shun xi wan bian。 shan ren you liang zhi he, hen xun fu, er qie hen hui fei。 zao chen, shan ren jiu wang zhe xi shan de que kou ba ta men fang chu qu, ting ren ta men fei dao shen me di fang。 ta men you shi zhan zai chi tang bian、 tian ye li, you shi fei xiang dao yun ceng de shang mian, bang wan, ta men jiu xiang zhe dong shan hui lai, suo yi gei ting zi qi ming jiao“ fang he ting”。
     jun shou su shi shi chang dai zhe mu you he xia shu qu kan wang shan ren, zai zhe zuo ting zi shang he jiu, gan dao hen kuai le。 su shi zhen le bei jiu gei shan ren he, bing qie gao su ta shuo:“ nin zhi dao yin ju de kuai le ma? ji shi shi chao nan zuo de jun zhu, ye bu neng gen ta jiao huan。《 yi jing》 shang shuo:‘ he zai shan shang de bei mian jiao, ta de hai zi?? chu he zai ying he ta。’《 shi jing》 shang shuo:‘ he zai di wa de di fang jiao, sheng yin yi zhi chuan dao tian shang。’ zhe shi yin wei zuo wei niao lei lai shuo, he de pin ge qing gao、 shen chen、 an jing、 chu zai, chao chu zai chen shi de wai mian, suo yi《 yi jing》 he《 shi jing》 de zuo zhe ba ta bi zuo ming zhi de ren、 you cai neng de ren he shen huai gao shang pin de de ren。 gen ta qin ni, gen ta wan shua, hao xiang shi you li er wu hai de。 ran er, wei yi gong ai hao he, jiu sang shi le zi ji de guo jia。 zhou gong zuo《 jiu gao》, wei wu gong zuo《 yi jie》, dou ren wei huang fei shi ye, mi huo xing qing, bai huai he jiao luan guo jia de, mei you shen me xiang jiu na yang yan zhong de le; ke shi liu ling、 ruan ji zhe ban ren que yin ci bao quan le zi shen, er qie ming sheng chuan dao hou dai。 ai! chao nan zuo de jun zhu, ji shi shi qing gao、 shen chen、 an jing、 you xian xiang he na yang de, hai bu neng ai hao; ru guo ai hao ta, jiu hui sang shi zi ji de guo jia。 ran er, zai shan lin jian tao bi shi su de ren, ji shi shi huang fei shi ye, mi huo xing qing, bai huai he jiao luan guo jia xiang jiu na yang de dong xi, ai hao ta shang qie bu neng cheng wei huo hai, he kuang ai hao he ne? cong zhe kan lai, guo jun he yin shi de kuai le shi bu ke yi fang zai yi qi jiang de。”
     shan ren ting le wo de hua, gao xing di wei xiao zhe shuo:“ you zhe yang de dao li ma?” yu shi, wo zuo fang he he zhao he de ge, shuo“ he fei qu ya, wang zhe xi shan de que kou。 zai gao kong fei xiang, xiang xia mian guan cha, xuan ze ta men ren wei ying gai qu de di fang。 hen kuai di hui guo shen ti, shou qi chi pang, si hu da suan fei xia lai xiu xi; hu ran kan dao shen me dong xi, you ang shou fei xiang tian kong, zhun bei zai zuo fen ran yi ji。 zen me neng zheng tian pai huai zai xi jian。 shan gu zhi jian, zui zhuo qing tai, jiao ta bai shi? he gui lai le, zai dong shan de bei mian。 na xia bian you ge ren, tou dai dao mao, zu deng cao xie, shen chuan ge yi, zheng zai zuo zhe dan qin。 ta qin zi zhong tian guo huo, ba na sheng yu de liang shi wei ni。 gui lai ba! gui lai ba! xi shan bu neng gou chang jiu ting liu。”


《 fang he ting ji》    

免责声明:「《放鹤亭记》原文及翻译译文」是一篇文言文,文笔优美俱佳,原文及翻译等内容(即本文)收集于网络,版权归原作者,只代表作者观点和本站无关,如果您认为本站转载侵犯了您的权益,请联系我们删除。

文言文推荐

  • 《潮州韩文公庙碑》原文及翻译译文《潮州韩文公庙碑》原文及翻译 苏轼 潮州韩文公庙碑 (宋)苏轼 原文 : 原文 匹夫而为百世师,一言而为天下法。是皆有以参天地之化,关盛衰之运,其生也有自来,其逝也有所为。故申、吕自岳降,傅说为列星,古今所传,不可诬也。孟子曰:“我善养吾浩然...
  • 苏轼《叶嘉传》原文及翻译译文苏轼《叶嘉传》原文及翻译 苏轼 叶嘉传 苏轼 叶嘉,闽人也。其先处上谷。曾祖茂先,养高不仕,好游名山,至武夷,悦之,遂家焉。 至嘉,少植节操。或劝之业武。曰:“吾当为天下英武之精,一枪一旗,岂吾事哉...
  • 苏轼《赵康靖公神道碑》原文及翻译译文苏轼《赵康靖公神道碑》原文及翻译 苏轼 赵康靖公神道碑 苏轼 原文 : 公讳既,字叔平。七岁而孤,笃学自力。年十七举进士。当时闻人刘筠、戚纶、黄宗旦皆称其文词必显于时,而其器识宏远,皆自以为不及。天圣五年,擢进士第三人,授将作监丞,通判海州。...
  • 苏轼《教战守策》原文及翻译译文苏轼《教战守策》原文及翻译 苏轼 原文 夫当今生民之患,果安在哉?在于知安而不知危,能逸而不能劳。此其患不见于今,而将见于他日。今不为之计,其后将有所不可救者。 昔者先王知兵之不可去也,是故天下虽平,不敢忘战。 秋冬之隙,致民田猎以讲武,教...
  • 苏轼·《乐全先生文集》叙·原文及翻译译文苏轼·《乐全先生文集》叙·原文及翻译 苏轼 苏轼《乐全先生文集》叙 孔北海志大而论高,功烈不见于世,然英伟豪杰之气,自为一时所宗。其论盛孝章、郗鸿豫书,慨然有烈丈夫之风。诸葛孔明不以文章自名,而开物成务之姿,综练名实之意,自见于言语。至《...
  • 苏轼《记承天寺夜游》原文及翻译译文苏轼《记承天寺夜游》原文及翻译 苏轼 记承天寺夜游 原文 元丰六年十月十二日夜,解衣欲睡,月色入户,欣然起行。念无与为乐者,遂至承天寺寻张怀民。怀民亦未寝,相与步于中庭。庭下如积水空明,水中藻、荇(xìng)交横,盖竹柏影也。何夜无月?何处无竹...
  • 苏轼《记游松风亭》原文及翻译译文苏轼《记游松风亭》原文及翻译 苏轼 原文 余尝寓居惠州嘉佑寺,纵步松风亭下。足力疲乏,思欲就亭止息。望亭宇尚在木末,意谓是如何得到?良久,忽曰:“此间有甚么歇不得处?”由是如挂钩之鱼,忽得解脱。若人悟此,虽兵阵相接,鼓声如雷霆,进则死敌,...
  • 苏轼《临皋闲题》原文及翻译译文苏轼《临皋闲题》原文及翻译 苏轼 原文 : 临皋亭下八十数步,便是大江,其半是峨眉雪水,吾饮食沐浴皆取焉,何必归乡哉!江山风月,本无常主,闲者便是主人。闻范子丰①新第园池,与此孰胜?所不如者,上无两税及助役钱耳②。 译文 : 临皋亭下不远处就...
  • 苏轼《喜雨亭记》原文及翻译译文苏轼《喜雨亭记》原文及翻译 苏轼 原文 亭以雨名,志①喜也。古者有喜,则以名物,示不忘也。周公得禾,以名其书;汉武得鼎,以名其年;叔孙胜狄,以名其子。其喜之大小不齐,其示不忘,一也。 余至扶风之明年⑥,始治官舍。为亭于堂之北,而凿池其南,引...
  • 《刑赏忠厚之至论》原文及翻译译文《刑赏忠厚之至论》原文及翻译 苏轼 原文 : 尧、舜、禹、汤、文、武、成、康之际,何其爱民之深,忧民之切,而待天下以君子长者之道也。有一善,从而赏之,又从而咏歌嗟叹之,所以乐其始而勉其终。有一不善,从而罚之,又从而哀矜惩创之,所以弃其旧而开...
  • 苏轼《诸葛亮论》原文及翻译译文苏轼《诸葛亮论》原文及翻译 苏轼 诸葛亮论(苏轼) 原文 : 取之以仁义,守之以仁义者,周也。取之以诈力,守之以诈力者,秦也。以秦之所以取取之,以周之所以守守之者汉也。仁义诈力杂用以取天下者,此孔明之所以失也。 曹操因衰乘危,得逞其奸,孔明耻...
  • 苏轼《后赤壁赋》原文及翻译译文苏轼《后赤壁赋》原文及翻译 苏轼 原文 : 是岁十月之望,步自雪堂,将归于临皋。二客从予,过黄泥之坂。霜露既降,木叶尽脱。人影在地,仰见明月,顾而乐之,行歌相答。已而叹曰:“有客无酒,有酒无肴,月白风清,如此良夜何?”客曰:“今者薄暮,举网...
  • 苏轼《秋阳赋》原文及翻译译文苏轼《秋阳赋》原文及翻译 苏轼 原文 : 越王之孙,有贤公子,宅于不土之里,而咏无言①之诗。以告东坡居士曰:“吾心皎然,如秋阳之明;吾气肃然,如秋阳之清;吾好善而欲成之,如秋阳之坚百谷;吾恶恶而欲刑之,如秋阳之陨群木。夫是以乐而赋之,子以为...
  • 《答秦太虚书》原文及翻译译文《答秦太虚书》原文及翻译 苏轼 原文 : 轼启:五月末,舍弟来,得手书,劳问甚厚。比日履兹初寒,起居何如? 轼寓居粗遣。但舍弟初到筠州,即丧一女子,而轼亦丧一老乳母。悼念未衰,又得乡信,堂兄中舍九月中逝去。异乡衰病,触目凄感,念人命脆弱如此。...
  • 苏轼《三槐堂铭(并序)》原文及翻译译文苏轼《三槐堂铭(并序)》原文及翻译 苏轼 原文 : 天可必①乎?贤者不必贵,仁者不必寿。天不可必乎?仁者必有后。二者将安取衷哉? 吾闻之申包胥曰:“人定者胜天,天定亦能胜人。”世之论天者,皆不待其定而求之,故以天为茫茫。善者以怠,恶者以肆。...
  • 苏轼《灵壁张氏园亭记》原文及翻译译文苏轼《灵壁张氏园亭记》原文及翻译 苏轼 原文 : 道京师而东,水浮浊流,陆走黄尘,陂田苍莽,行者倦厌。凡八百里,始得灵壁张氏之园于汴之阳。其外修竹森然以高,乔木蓊然以深。其中因汴之余浸,以为陂池,取山之怪石,以为岩阜。蒲苇莲芡,有江湖之思。...
  • 《范文正公文集》序原文及翻译译文《范文正公文集》序原文及翻译 苏轼 原文 : 庆历三年,轼始总角入乡校,士有自京师来者,以鲁人石守道所作《庆历圣德诗》示乡先生。轼从旁窥观,则能诵习其辞,问先生以所颂十一人者何人也?先生曰:“童子何用知之?”轼曰:“此天人也耶,则不敢知;若...
  • 苏轼《灵璧张氏园亭记》原文及翻译译文苏轼《灵璧张氏园亭记》原文及翻译 苏轼 原文 : 道京师而东,水浮浊流,陆走黄尘,陂天苍莽,行者倦厌。凡八百里,始得灵璧张氏之园于汴之阳。其外修竹森然以高,乔木蓊然以深。其中因汴之余浸,以为陂池;取山之怪石,以为岩阜。蒲苇莲芡,有江湖之思;椅...
  • 苏轼《晁错论》原文及翻译译文苏轼《晁错论》原文及翻译 苏轼 原文 : 天下之患,最不可为者,名为治平无事,而其实有不测之忧。坐观其变,而不为之所,则恐至于不可救;起而强为之,则天下狃[1]于治平之安,而不吾信。惟仁人君子豪杰之士,为能出身为天下犯大难,以求成大功;此固非...
  • 苏轼《范增论》原文及翻译译文苏轼《范增论》原文及翻译 苏轼 原文 : 汉用陈平计,间疏楚君臣,项羽疑范增与汉有私,稍夺其权。增大怒曰:“天下事大定矣,君王自为之,愿赐骸骨,归卒伍。”未至彭城,疽发背死。 苏子曰:“增之去,善矣。不去,羽必杀增。独恨其不早尔。”然则当以...

《放鹤亭记》原文及翻译译文·古诗词文学经典推荐*名著阅读

论语孟子大学中庸尚书礼记诗经孙子兵法乐府诗集婉约词弟子规爱莲说雁门太守行送元二使安西三字经长恨歌唐诗三百首素问尔雅醒世恒言世说新语文心雕龙千字文左传礼记
删文留言-版权及免责声明