网站首页 > 古诗词 > 己亥岁二首僖宗广明元年

己亥岁二首僖宗广明元年

唐 曹松

古诗词:己亥岁二首僖宗广明元年原文翻译+全文注释译文+原著赏析

原文:

[唐] 曹松
泽国江山入战图,生民何计乐樵苏。
凭君莫话封侯事,一将功成万骨枯。

传闻一战百神愁,两岸强兵过未休。
谁道沧江总无事,近来长共血争流。

注释:


作品赏析:

【注释】:
  此诗题作《己亥岁》,题下注:“僖宗广明元年。”按“己亥”为广明前一年即乾符六年的干支,诗大约是在广明元年追忆去年时事而作。“己亥岁”这个醒目的诗题,就点明了诗中所写的是活生生的社会政治现实。

  安史之乱后,战争先在河北,后来蔓延入中原。到唐末又发生大规模农民起义,唐王朝进行穷凶极恶的镇压,大江以南也都成了战场。这就是所谓“泽国江山入战图”。诗句不直说战乱殃及江汉流域(泽国),而只说这一片河山都已绘入战图,表达委婉曲折,让读者通过一幅“战图”,想象到兵荒马乱、铁和血的现实,这是诗人运用形象思维的一个成功例子。

  随战乱而来的是生灵涂炭。打柴为“樵”,割草为“苏”。樵苏生计本来艰辛,无乐可言。然而,“宁为太平犬,勿为乱世民”,在流离失所、挣扎于生死线上的“生民”心目中,能平平安安打柴割草以度日,也就快乐了。只可惜这种樵苏之乐,今亦不可复得。用“乐”字反衬“生民”的不堪其苦,耐人寻味。

  古代战争以取首级之数计功,战争造成了残酷的杀戮,人民的大量死亡。这是血淋淋的现实。诗的前两句虽然笔调轻描淡写,字里行间却有斑斑血泪。这就自然逼出后两句沉痛的呼告。

  “凭君莫话封侯事,一将功成万骨枯。”这里“封侯”之事,是有现实针对性的:乾符六年(即“己亥岁”)镇海节度使高骈就以在淮南镇压黄巢起义军的“功绩”,受到封赏,无非“功在杀人多”而已。令人闻之发指,言之齿冷。无怪诗人闭目摇手道“凭君莫话封侯事”了。一个“凭”字,意在“请”与“求”之间,语调比言“请”更软,意谓:行行好吧,可别提封侯的话啦。词苦声酸,全由此一字推敲得来。

  末句更是一篇之警策:“一将功成万骨枯”。它词约而义丰。与“可怜白骨攒孤冢,尽为将军觅战功”(张?《吊万人冢》)之句相比,字数减半而意味倍添。它不仅同样含有“将军夸宝剑,功在杀人多”(刘商《行营即事》)的现实内容;还更多一层“士卒涂草莽,将军空尔为”(李白《战城南》)的意味,即言将军封侯是用士卒牺牲的高昂代价换取的。其次,一句之中运用了强烈对比手法:“一”与“万”、“荣”与“枯”的对照,令人触目惊心。“骨”字极形象骇目。这里的对比手法和“骨”字的运用,都很接近“朱门酒肉臭,路有冻死骨”的惊人之句。它们从不同侧面揭示了封建社会历史的本质,具有很强的典型性。前三句只用意三分,词气委婉,而此句十分刻意,掷地有声,相形之下更觉字字千钧。

  (周啸天)
拼音版对照
[ tang] cao song
ze guo jiang shan ru zhan tu, sheng min he ji le qiao su。
ping jun mo hua feng hou shi, yi jiang gong cheng wan gu ku。

chuan wen yi zhan bai shen chou, liang an qiang bing guo wei xiu。
shui dao cang jiang zong wu shi, jin lai chang gong xue zheng liu。

zhu shi:


zuo pin shang xi:

【 zhu shi】:
   ci shi ti zuo《 ji hai sui》, ti xia zhu:“ xi zong guang ming yuan nian。” an“ ji hai” wei guang ming qian yi nian ji qian fu liu nian de gan zhi, shi da yue shi zai guang ming yuan nian zhui yi qu nian shi shi er zuo。“ ji hai sui” zhe ge xing mu de shi ti, jiu dian ming le shi zhong suo xie de shi huo sheng sheng de she hui zheng zhi xian shi。

   an shi zhi luan hou, zhan zheng xian zai he bei, hou lai man yan ru zhong yuan。 dao tang mo you fa sheng da gui mo nong min qi yi, tang wang chao jin xing qiong xiong ji e de zhen ya, da jiang yi nan ye dou cheng le zhan chang。 zhe jiu shi suo wei“ ze guo jiang shan ru zhan tu”。 shi ju bu zhi shuo zhan luan yang ji jiang han liu yu( ze guo), er zhi shuo zhe yi pian he shan dou yi hui ru zhan tu, biao da wei wan qu zhe, rang du zhe tong guo yi fu“ zhan tu”, xiang xiang dao bing huang ma luan、 tie he xue de xian shi, zhe shi shi ren yun yong xing xiang si wei de yi ge cheng gong li zi。

   sui zhan luan er lai de shi sheng ling tu tan。 da chai wei“ qiao”, ge cao wei“ su”。 qiao su sheng ji ben lai jian xin, wu le ke yan。 ran er,“ ning wei tai ping quan, wu wei luan shi min”, zai liu li shi suo、 zheng zha yu sheng si xian shang de“ sheng min” xin mu zhong, neng ping ping an an da chai ge cao yi du ri, ye jiu kuai le le。 zhi ke xi zhe zhong qiao su zhi le, jin yi bu ke fu de。 yong“ le” zi fan chen“ sheng min” de bu kan qi ku, nai ren xun wei。

   gu dai zhan zheng yi qu shou ji zhi shu ji gong, zhan zheng zao cheng le can ku de sha lu, ren min de da liang si wang。 zhe shi xue lin lin de xian shi。 shi de qian liang ju sui ran bi tiao qing miao dan xie, zi li xing jian que you ban ban xue lei。 zhe jiu zi ran bi chu hou liang ju chen tong de hu gao。

  “ ping jun mo hua feng hou shi, yi jiang gong cheng wan gu ku。” zhe li“ feng hou” zhi shi, shi you xian shi zhen dui xing de: qian fu liu nian( ji“ ji hai sui”) zhen hai jie du shi gao pian jiu yi zai huai nan zhen ya huang chao qi yi jun de“ gong ji”, shou dao feng shang, wu fei“ gong zai sha ren duo” er yi。 ling ren wen zhi fa zhi, yan zhi chi leng。 wu guai shi ren bi mu yao shou dao“ ping jun mo hua feng hou shi” le。 yi ge“ ping” zi, yi zai“ qing” yu“ qiu” zhi jian, yu tiao bi yan“ qing” geng ruan, yi wei: xing xing hao ba, ke bie ti feng hou de hua la。 ci ku sheng suan, quan you ci yi zi tui qiao de lai。

   mo ju geng shi yi pian zhi jing ce:“ yi jiang gong cheng wan gu ku”。 ta ci yue er yi feng。 yu“ ke lian bai gu zan gu zhong, jin wei jiang jun mi zhan gong”( zhang?《 diao wan ren zhong》) zhi ju xiang bi, zi shu jian ban er yi wei bei tian。 ta bu jin tong yang han you“ jiang jun kua bao jian, gong zai sha ren duo”( liu shang《 xing ying ji shi》) de xian shi nei rong; hai geng duo yi ceng“ shi zu tu cao mang, jiang jun kong er wei”( li bai《 zhan cheng nan》) de yi wei, ji yan jiang jun feng hou shi yong shi zu xi sheng de gao ang dai jia huan qu de。 qi ci, yi ju zhi zhong yun yong le qiang lie dui bi shou fa:“ yi” yu“ wan”、“ rong” yu“ ku” de dui zhao, ling ren chu mu jing xin。“ gu” zi ji xing xiang hai mu。 zhe li de dui bi shou fa he“ gu” zi de yun yong, dou hen jie jin“ zhu men jiu rou chou, lu you dong si gu” de jing ren zhi ju。 ta men cong bu tong ce mian jie shi le feng jian she hui li shi de ben zhi, ju you hen qiang de dian xing xing。 qian san ju zhi yong yi san fen, ci qi wei wan, er ci ju shi fen ke yi, zhi di you sheng, xiang xing zhi xia geng jiao zi zi qian jun。

  ( zhou xiao tian)

欢迎读者提供注释翻译和赏析

己亥岁二首僖宗广明元年(唐 曹松)原文注释翻译及赏析(完)-古诗词译文

查看(曹松)更多诗文

免责声明:「己亥岁二首僖宗广明元年」是唐 曹松创作的一篇诗词,文笔优美俱佳,原文注释和赏析等内容(即本文)皆收集于网络,版权归原作者,只代表作者观点和本站无关,如果您认为本站转载侵犯了您的权益,请联系我们删除。

古诗词推荐

  • 浙右赠陆处士[唐] 曹松 静节灌园馀,得非成隐居。 长当庚子日,独拜五经书。 白浪吹亡国,秋霜洗大虚。 门前是京口,身外不营储。 注释:...
  • 曲江暮春雪霁[唐] 曹松 霁动江池色,春残一去游。 菰风生马足,槐雪滴人头。 北阙尘未起,南山青欲流。 如何多别地,却得醉汀洲。 注释:...
  • 喜友人归上元别业[唐] 曹松 一樯千里外,隐者兴宜孤。 落日长边海,秋风满故都。 掩关苔色老,盘径叶声枯。 匡岳来时过,迟回绝顶无。 注释:...
  • 庐山访贾匡[唐] 曹松 西城疾病日,此地少寻君。 古迹春犹在,遥泉夜尽闻。 片时三处雨,九叠几重云。 到者皆忘寐,神精与俗分。 注释:...
  • 慈恩寺东楼[唐] 曹松 寺楼凉出竹,非与曲江赊。 野火流穿苑,秦山叠入巴。 风梢离众叶,岸角积虚沙。 此地钟声近,令人思未涯。 注释:...
  • 观山寺僧穿井重礼石霜长者[唐] 曹松 云僧凿山井,寒碧在中庭。 况是分岩眼,同来下石瓶。 旁痕终变藓,圆影即澄星。 异夜天龙蛰,应闻说叶经。 注释:...
  • 荐福寺赠应制白公一作栖白太师[唐] 曹松 才子紫檀衣,明君宠顾时。 讲升高座懒,书答重臣迟。 瓶势倾圆顶,刀声落碎髭。 还闻穿内去,随驾进新诗。 注释:...
  • 青龙寺赠云颢法师[唐] 曹松 紫檀衣且香,春殿日尤长。 此地开新讲,何山锁旧房。 僧名喧北阙,师印续南方。 莫惜青莲喻,秦人听未忘。 注释:...
  • 观华夷图[唐] 曹松 落笔胜缩地,展图当晏宁。 中华属贵分,远裔占何星。 分寸辨诸岳,斗升观四溟。 长疑未到处,一一似曾经。 注释:...
  • 塞上行[唐] 曹松 上将拥黄须,安西逐指呼。 离乡俱少壮,到碛减肌肤。 风雪夜防塞,腥膻朝系胡。 为君乐战死,谁喜作征夫。 注释:...
  • 贻世[唐] 曹松 富者非义取,朴风争肯还。 红尘不待晓,白首有谁闲。 浅度四溟水,平看诸国山。 只消年作劫,俱到总无间。 注释:...
  • 僧院松[唐] 曹松 此木韵弥全,秋霄学瑟弦。 空知百馀尺,未定几多年。 古甲磨云拆,孤根捉地坚。 何当抛一干,作盖道场前。 注释:...
  • 慈恩寺贻楚霄上人[唐] 曹松 在秦生楚思,波浪接禅关。 塔碍高林鸟,窗开白日山。 树阴移草上,岸色透庭间。 入内谈经彻,空携讲疏还。 注释:...
  • 送乞雨禅师临遇南游[唐] 曹松 活得枯樵耕者知,巡方又欲向天涯。 珠穿闽国菩提子,杖把灵峰榔栗枝。 春藓任封降虎石,夜雷从傍养龙池。 生缘在地南浮去,自此孤云不可期。 注释:...
  • 广州贻匡绪法师[唐] 曹松 口宣微密不思议,不是除贪即诫痴。 只待外方缘了日,争看内殿诏来时。 周回海树侵阶疾,迢递江潮应井迟。 必竟懒过高坐寺,未能全让法云师。 注释:...
  • 拜访陆处士[唐] 曹松 万卷书边人半白,再来惟恐降玄纁。 性灵比鹤争多少,气力登山较几分。 吟鬓渐无前度漆,寝衣犹有昨宵云。 将知谷口耕烟者,低视齐梁楚赵君。 注释:...
  • 罗浮山下书逸人壁[唐] 曹松 海上亭台山下烟,买时幽邃不争钱。 莫言白日催华发,自有丹砂驻少年。 渔钓未归深竹里,琴壶犹恋落花边。 可中更践无人境,知是罗浮第几天。 注释:...
  • 江外除夜[唐] 曹松 千门庭燎照楼台,总为年光急急催。 半夜腊因风卷去,五更春被角吹来。 宁无好鸟思花发,应有游鱼待冻开。 不是多岐渐平稳,谁能呼酒祝昭回。 注释:...
  • 中秋对月[唐] 曹松 无云世界秋三五,共看蟾盘上海涯。 直到天头天尽处,不曾私照一人家。 注释:...
  • 水精念珠[唐] 曹松 等量红缕贯晶荧,尽道匀圆别未胜。 凿断玉潭盈尺水,琢成金地两条冰。 轮时只恐星侵佛,挂处常疑露滴僧。 几度夜深寻不著,琉璃为殿月为灯。 注释:...

己亥岁二首僖宗广明元年·古诗词文学经典推荐*名著阅读

论语孟子大学中庸尚书礼记诗经孙子兵法乐府诗集婉约词弟子规爱莲说雁门太守行送元二使安西三字经长恨歌唐诗三百首素问尔雅醒世恒言世说新语文心雕龙千字文左传礼记
删文留言-版权及免责声明